10 thg 1, 2012

1_08 Tam Quốc Diễn Nghĩa_Phạm Ánh Dương

Hé lu cả nhà,
Chắc hẳn mỗi nhân trong club sách nhà mình ai cũng từng ít nhất là một
lần đọc, nghe kể, hoặc xem phim "Tam quốc chí". Có thể nói đây là một
tiểu thuyết kinh điển, xứng đáng là 1 trong bốn tác phẩm cổ điển hay
nhất của văn học Trung Hoa.
Với lối viết "bảy thực ba hư" - bảy phần thực, ba phần hư cấu; La Quán
Trung đã rất khéo léo vẽ lên các hình tượng anh hùng lịch sử của đất
nước Trung Hoa kể từ khi nhà Hán suy đồi bởi tay của lũ "hoạn quan"
thì binh lính các nơi đứng lên khởi nghĩa, rồi thì mà là các tôi thân
nhà Hán cũng đứng lên để chém giặc khăn vàng, mỗi chú một công, cơ mà
bác Tào A Man - tự Tào Tháo mafia hơn nên chiếm được công to, rồi cũng
dần dần o ép nhà vua quá đáng, cũng bởi lẽ đó mà mấy anh em trước từng
đứng dưới 1 ngọn cờ bây giờ lại quay ra đấm đá, sau 1 thời gian không
ngắn, chắc cũng phải đến 500 trang thì thế chân vạc của 3 nước
Ngụy-Thục- Ngô ra đời. Nước Ngụy- Do bác Tào Tháo soán ngôi mà lập
nên, Thục- Chú Lưu Bị cũng đứng lên xưng vương với danh nghĩa là dòng
dõi nhà Hán, Ngô- do Tôn Quyền cầm đầu (Xem lịch sử hình thành của
nước Ngô này rất hay). Cuối cùng thì cũng lại kịch bản soán ngôi định
chủ, đồng chí Tư Mã Viêm cháu đại thần nhà Hán tự Tư Mã Ý cũng "lấy
thịt đè người" chiếm lấy ngai từ Tào Hoán và thống nhất ba nước lập ra
nhà Tấn.
Lối kể chuyện hết sức thu hút, ngắt nghỉ giữa các chương làm cho chúng
ta không nỡ rời cuốn sách. Duy chỉ có điều là với lối liệt kê tên tuổi
của ông này thì không thể nào mà đỡ được, có đoạn kéo cho 4,5 dòng
toàn tên nhân vật, kiểu như ngày xưa tre trồng được cho nên các bác ý
cứ viết cho biết "nhà có điều kiện " :))
Lại bàn về các anh hùng trong cuốn tiểu thuyết, kể từ hồi nhỏ khi coi
phim rồi đọc cuốn này thì tôi thực sự rất thích Lưu Bị vì hầu như có
cái đẹp nào ông này có cả. Từ ngoại hình đến đức độ, lại còn sát gái
cho nên làm vương sứ Thục cũng là điều không thể chối cãi. Đồng thời
lại ghét Tào Tháo dã man con ngan, còn nghe người dân đem ông này để
gắn với hậu quả của việc "không an toàn vệ sinh thực phẩm" , chứ thực
ông này cực kì cơ mưu, với cả biết trọng dụng nhân tài, cho 3 bác
Tào-Lưu-Tôn solo đế chế thì bác Tào ăn đứt. Cơ mà trên thực tế thì La
Quán Trung có vẻ hơi bị thiên vị Lưu Bị làm cho các anh hùng khác như
Tào Tháo, Tôn Kiên, Mã Đằng....và rất nhiều nhân vật khác bị lu mờ đi
phần nào.
Nói đến Tam Quốc mà quyên Khổng Minh thì coi như là ko nói, Mr này
phải nói là siêu pro, như kiểu google ý, hỏi gì cũng biết, nói gì cũng
hay. Đấy là chưa kể đến tài " hô phong hoán vũ" hay là khả năng
"thuyết khách" - kiểu như "chém gió" bây giờ của bác ý. Quả không hổ
danh là "Ngọa Long" thời bấy giờ.
Không chỉ thế, có những chính nhân, trung thần, một lòng theo chúa,
một phận theo chồng cũng là những tấm gương để học hỏi, và nếu như các
Hr management học được cách trị quân của Khổng Minh, và Tôn Sách cũng
như của nhà Tư Mã thì có thể áp dụng khá nhiều trong vấn đề quản trị
nhân lực thì vô cùng tốt vì trong tay HRM có thiếu gì "Quan Vũ, Trương
Phi, Triệu Vân" đâu, cơ mà nhận biết và sử dụng cũng là 1 vấn đề...???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét